Có vẻ như trong nghiệp viết văn, tác giả càng trải qua va vấp cuộc đời, những bão tố phong ba thì văn sẽ “đời” hơn, “mùi” hơn là những người chỉ biết có sóng yên biển lặng. Với daisy cũng vậy thôi, hẳn 10 năm qua đã nếm đủ: niềm vui, nỗi buồn, hạnh phúc & có cả những tiếc nuối.
Nhưng ở Mơ Ơi Là Mộng không có những hoài niệm hay hối tiếc, Mơ Ơi Là Mộng là nơi daisy để khoảnh khắc vào đấy, khoảnh khắc ấy được vẽ bằng màu tươi mới, không hờn giận, không than trách cuộc đời, càng không giận dỗi. Bởi với daisy, ký ức là thứ luôn đẹp.